Có một người keo kiết mà trở thành giàu có, khi ông ta bệnh sắp chết thì van xin vợ, nói:
- “Suốt đời tôi chỉ có ham tiền bạc mà đoạn tuyệt với lục thân (1) , nên mới có được gia tài như hôm nay. Đợi sau khi tôi chết rồi, thì bà có thể lột da của tôi mà bán cho thợ thuộc da, cắt thịt của tôi mà bán cho người buôn bán da, cạo xương của tôi mà bán cho tiệm bán sơn”.
Ông ta nhắc đi nhắc lại hai ba lần như thế và bắt vợ phải nghe lời rồi mới chết.
Đã chết được nửa ngày, đột nhiên ông ta tỉnh lại, dặn dò với vợ:
- “Thời buổi hôm nay tình người nhạt nhẽo, mọi thứ không nên để họ mắc nợ nhé !”
Suy tư:
Thời buổi hôm nay tình người ngày càng nhạt nhẽo, nhạt nhẽo vì người ta coi đồng tiền hơn sự thật, nhạt nhẽo vì người ta coi chức vụ quyền uy trọng hơn tình người, nhão nhẽo là vì người ta coi sự hưởng thụ vật chất xác thịt là mục đích của cuộc sống, cho nên tình người đã nhạt lại càng nhạt hơn cả nước ốc.
Người Ki-tô hữu không ích kỷ chỉ sống cho mình, nhưng là sống cho Chúa Giê-su và sống cho sống với tha nhân, cho nên họ biết mình phải làm gì khi tình người đã nhạt, họ thực hành bài ca đức ái của thánh Phan-xi-cô khó nghèo: đem yêu thương vào nơi oán thù, đem tha thứ vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Đó chính là tinh thần Phúc Âm của Chúa Giê-su, là sự quảng đại đầy ắp bởi tình yêu của Chúa Giê-su đang ở trong tâm hồn của họ.
(1) Lục thân là: cha, mẹ, vợ, con, anh, em. Cũng còn gọi là thân thích.
chết thì hết nợ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.